Saturday 19 January 2019

#vietmoingay - 19/01/2019

Khi high mình thấy gì

Ngồi trước màn hình trắng trơn, suy nghĩ xem viết gì. Một vài ý tưởng xuất hiện, nhưng nó thật nhạt nhẽo. Điếu cần trước mặt. Hay là làm vài hơi xem có nghĩ được cái gì hay ho không. Andree chẳng bảo : "Chơi cái này tao mới ra được bài mới" còn gì.

Châm điếu. Rít một hơi sâu. Đẩy khói xuống ngực và bụng. Mình vẫn bảo với bạn là đây là kiểu hút cần bần nông. Vì chơi như vậy nhanh high, đỡ tốn đồ. Nghĩ được cái gì hay chưa biết, nhưng chắc chắn là ho. Khói cần rất êm nhưng cứ hút là ho trong vài hơi đầu.

Một lúc sau

Đang high lắm rồi. Cái tay đã không đi theo kịp cái đầu. Cảm giác thư giãn, muốn chìm vào tận hưởng, Nhưng cứ tập trung vào đôi tay để ngõ thì độ chill bị gãy. Có lẽ lúc này thích hợp nhất là để quan sát. Quan sát bản thân, từng cảm giác cơ thể, từng mùi hương, âm thanh xung quanh.

Từ đoạn trên đến đoạn này là một khoảng thời gian rất xa. Mình không biết chính xác là bao lâu, nhưng mình thấy rất lâu. Và mình phát hiện ra sẽ có từng con sóng lên xuống trong những cơn phê. Lúc high nhất thì chỉ muốn chìm đắm trong đó, một cảm giác êm ái, dịu dàng. Lúc thì miên man theo những suy nghĩ không đầu không cuối dài bất tận. Mắt xụp xuống, hơi buồn ngủ. Và giờ mở to mắt là một cô gắng rất lớn. Khi cơn high dịu xuống thì có thể sinh hoạt bình thường, nhưng vẫn có vui vẻ, êm ái, lâng lâng trong người. Có đôi lần mình đến lớp học triết trong tình trạng đang high. Và mình vẫn ghi chép, nghe giảng và phản tư bình thường. Hay như lúc này, mình đang high, mình vấn đang viết và ý thức được những cái mình viết.

Mình thích hút cần một mình hơn nhiều mình. Hút nhiều mình thì các mình đó phải hợp nhau phê pha lắm. Hút cần như uống rượu vậy. Rượu ngon phải có bạn hiền. Nhưng đôi khi đi party thì cũng vui.

Lại một lúc nhỏ nhỏ trôi qua tiếp. Mình vẫn đang high, nhưng giờ mình nghĩ mình có thể hoàn toàn làm việc, những công việc đòi hỏi sự tính toán logic nhất định. Và mình sẽ làm. Chắc là trong quá trình làm việc mình sẽ quay trở lại đây gõ thêm vài thứ linh tinh.

Có thể làm việc được, nhưng nghĩ sẽ rất chậm, rất chậm. Để nối được cái này vào cái kia trong đầu cần rất nhiều thời gian để đến với nhau.

Lúc này, công việc bắt mình phải đọc một loạt file tài liệu bằng tiếng Anh. Hic hic. Ngại quá. Bình thường thì mình sẽ không thấy ngại với việc này đâu. Có thể khi high mình sẽ thích ở trong Comfort Zone nhiều hơn. Sẽ không có cảm giác muốn thách thức bản thân phải động não tìm kiếm cái mới. Nhưng mình sẽ thử hút thêm vài hơi để sóng high dâng cao và bắt cái đầu làm việc trong trạng thái đó xem sao.

No comments:

Post a Comment